sábado, 4 de septiembre de 2010

Ta đi rất nhiều, ta đào bới tâm hồn rất nhiều vẫn không thể xác định ta là ai. Cái hình ảnh ta phản chiếu trong gương kia có lúc sao mà trong sáng hồn nhiên và đáng yêu thế, có lúc lại độc ác ranh ma đến thế. Cuối cùng tất cả chỉ để che giấu một linh hồn yếu mềm, ta yêu, ta tổn thương, ta thích chăm sóc cho người khác nhưng hết lần này đến lần khác ta vuột mất cơ hội.

Lúc nào ta cũng băn khoăn...